Chương 54
Năm lồ ng bánh bao tổng cộng được 30 cái, đựng đầy một làn, sau đó đậy lên một lớp vải, vừa giữ được nhiệt vừa che được bụi.
“Nương, ta đi đây, ngươi nhanh xếp bánh bao vào lồ ng bỏ lên hấp đi, nếu chín rồi mà ta vẫn chưa trở về thì lấp kín miệng bếp lò lại nha.”
“Yên tâm đi, ta đã nhớ kỹ rồi.”
Quan thị đứng ở cửa khoang thuyền, dõi mắt đầy trông mong nhìn theo bóng nữ nhi càng đi càng xa, sau đó mới ngồi trở về chỗ của mình.
“Phu quân, ngươi nói xemTường Nhi mang bánh bao đi có thể bán được hay không?”
Lê Giang ngừng tay cán bột mì lại, rồi dùng ngữ khí nhẹ nhàng nói: “Ngươi đã nếm thử biết bao lần tay nghề của nữ nhi rồi, bánh bao kia ăn ngon như vậy, dĩ nhiên là bán chạy rồi, ngươi đừng lo lắng nữa.”
“Cũng đúng, tay nghề của Tường Nhi tốt như vậy.”
Sự lo lắng trong lòng Quan thị đã bớt hơn phân nửa, bà tiếp tục chuyên tâm vào chuyện gói bánh bao của mình.
Giờ phút này, sau khi lên bờ Lê Tường đã đi được một đoạn rất xa, chỉ là nàng chưa bắt đầu rao hàng, mà đang nghe ngóng hỏi thăm đường đi tới vị trí mấy tửu lâu.
Những người sáng sớm có thể tới tửu lâu dùng bữa, căn bản sẽ không để ý tới mấy đồng bối. Nàng đã cân nhắc rồi, cứ đứng ở ngay đầu đường gần đó rao hàng, kiểu gì cũng bán được.
“Bán bánh bao đây! Bánh bao lớn với lớp vỏ mỏng và phần nhân thịt cực kỳ tươi ngon đây! Công thức chế biến chỉ có một không có hai, nếm một chút cũng có lời đây!”
Lê Tường lớn tiếng rao, nhưng tiếng rao cũng nàng cũng không quá thu hút trong con phố cực kỳ náo nhiệt này, thế nhưng khi nghe được hai từ bánh bao, rất nhanh đã có hai người ngừng lại trước mặt nàng.
“Tiểu cô nương, ngươi vừa mới rao bán bánh bao phải không, vậy bánh bao kia là vật gì?”
Cuối cùng cũng có khách hàng, Lê Tường lập tức lên tinh thần, nàng cũng lộ ra nụ cười tiêu chuẩn trên gương mặt rồi lật lớp vải bố che trên làn ra.
“Công tử ngài nhìn, đó là cái này. Bánh bao trắng rất lớn, vừa mềm vừa thơm, chỉ cần ăn một miếng, ngài tuyệt đối sẽ không hối hận.”
Bàn tay sạch sẽ, cái làn sạch sẽ, hơn nữa chính giữa làn là những cái bánh bao tuyết trắng kia, ngay từ ánh mắt đầu tiên đã mang lại thiện cảm cho người khác
“Đúng là ta chưa từng thấy loại đồ ăn này, gói cho ta hai cái.”
“Công tử, hai đồng bối một cái bánh bao, ngài xác định muốn gói hai cái sao?”
Lê Tường vừa dứt lời, công tử kia đã cười, không chỉ một mình hắn cười, gã sai vặt đứng sau lưng hắn cũng cười.
“Với công tử nhà ta, đừng nói chỉ có hai đồng bối một cái bánh bao, ngay cả khi hai mươi, 200 đồng bối một cái, ngài ấy cũng có thể mua được. Tiểu nha đầu đừng hỏi tới hỏi lui nữa, nhanh gói lại cho ta, đừng chậm trễ công tử nhà ta đi gặp bằng hữu.”
Nàng muốn nghe chính là những lời này.
Động tác của Lê Tường rất nhanh nhẹn, nàng gắp hai cái bánh bao đặt lên một phiến lá cây rồi gói lại gọn gàng, đúng lúc đang muốn đưa qua, nàng lại thử hỏi một câu.
“Công tử đã đi gặp bằng hữu, vậy có cần mang cho bằng hữu một phần hay không?”
Công tử kia ngẩn người, ngẫm lại câu này cũng có đạo lý, với lại cũng chỉ tốn thêm mấy đồng bối thôi mà, mua thì mua.
“Vậy lại gói thêm hai cái nữa, không đúng, lại gói bốn cái đi, lấy hai cái cho hắn.”
Công tử chỉ chỉ gã sai vặt nhà mình.
“Được rồi!”
Lê Tường tỏ ra vô cùng vui mừng lại gói thêm bốn cái, nàng tách bốn cái bánh bao này ra gói vào hai phiến lá khác nhau, sáu cái bánh bao thu mười hai đồng bối, khai trương cực kì thuận lợi!
Ước gì lại tới thêm vài khách hàng hào phóng như vậy, chắc chắn nàng sẽ vui muốn chết, thật tốt thật tốt, tiếp tục bán đi.
“Bán bánh bao đây! Bánh bao lớn với lớp vỏ mỏng và phần nhân thịt cực kỳ tươi ngon đây! Công thức chế biến chỉ có một không có hai, nếm một chút cũng có lời đây!”
“Nương, ta đi đây, ngươi nhanh xếp bánh bao vào lồ ng bỏ lên hấp đi, nếu chín rồi mà ta vẫn chưa trở về thì lấp kín miệng bếp lò lại nha.”
“Yên tâm đi, ta đã nhớ kỹ rồi.”
Quan thị đứng ở cửa khoang thuyền, dõi mắt đầy trông mong nhìn theo bóng nữ nhi càng đi càng xa, sau đó mới ngồi trở về chỗ của mình.
“Phu quân, ngươi nói xemTường Nhi mang bánh bao đi có thể bán được hay không?”
Lê Giang ngừng tay cán bột mì lại, rồi dùng ngữ khí nhẹ nhàng nói: “Ngươi đã nếm thử biết bao lần tay nghề của nữ nhi rồi, bánh bao kia ăn ngon như vậy, dĩ nhiên là bán chạy rồi, ngươi đừng lo lắng nữa.”
“Cũng đúng, tay nghề của Tường Nhi tốt như vậy.”
Sự lo lắng trong lòng Quan thị đã bớt hơn phân nửa, bà tiếp tục chuyên tâm vào chuyện gói bánh bao của mình.
Giờ phút này, sau khi lên bờ Lê Tường đã đi được một đoạn rất xa, chỉ là nàng chưa bắt đầu rao hàng, mà đang nghe ngóng hỏi thăm đường đi tới vị trí mấy tửu lâu.
Những người sáng sớm có thể tới tửu lâu dùng bữa, căn bản sẽ không để ý tới mấy đồng bối. Nàng đã cân nhắc rồi, cứ đứng ở ngay đầu đường gần đó rao hàng, kiểu gì cũng bán được.
“Bán bánh bao đây! Bánh bao lớn với lớp vỏ mỏng và phần nhân thịt cực kỳ tươi ngon đây! Công thức chế biến chỉ có một không có hai, nếm một chút cũng có lời đây!”
Lê Tường lớn tiếng rao, nhưng tiếng rao cũng nàng cũng không quá thu hút trong con phố cực kỳ náo nhiệt này, thế nhưng khi nghe được hai từ bánh bao, rất nhanh đã có hai người ngừng lại trước mặt nàng.
“Tiểu cô nương, ngươi vừa mới rao bán bánh bao phải không, vậy bánh bao kia là vật gì?”
Cuối cùng cũng có khách hàng, Lê Tường lập tức lên tinh thần, nàng cũng lộ ra nụ cười tiêu chuẩn trên gương mặt rồi lật lớp vải bố che trên làn ra.
“Công tử ngài nhìn, đó là cái này. Bánh bao trắng rất lớn, vừa mềm vừa thơm, chỉ cần ăn một miếng, ngài tuyệt đối sẽ không hối hận.”
Bàn tay sạch sẽ, cái làn sạch sẽ, hơn nữa chính giữa làn là những cái bánh bao tuyết trắng kia, ngay từ ánh mắt đầu tiên đã mang lại thiện cảm cho người khác
“Đúng là ta chưa từng thấy loại đồ ăn này, gói cho ta hai cái.”
“Công tử, hai đồng bối một cái bánh bao, ngài xác định muốn gói hai cái sao?”
Lê Tường vừa dứt lời, công tử kia đã cười, không chỉ một mình hắn cười, gã sai vặt đứng sau lưng hắn cũng cười.
“Với công tử nhà ta, đừng nói chỉ có hai đồng bối một cái bánh bao, ngay cả khi hai mươi, 200 đồng bối một cái, ngài ấy cũng có thể mua được. Tiểu nha đầu đừng hỏi tới hỏi lui nữa, nhanh gói lại cho ta, đừng chậm trễ công tử nhà ta đi gặp bằng hữu.”
Nàng muốn nghe chính là những lời này.
Động tác của Lê Tường rất nhanh nhẹn, nàng gắp hai cái bánh bao đặt lên một phiến lá cây rồi gói lại gọn gàng, đúng lúc đang muốn đưa qua, nàng lại thử hỏi một câu.
“Công tử đã đi gặp bằng hữu, vậy có cần mang cho bằng hữu một phần hay không?”
Công tử kia ngẩn người, ngẫm lại câu này cũng có đạo lý, với lại cũng chỉ tốn thêm mấy đồng bối thôi mà, mua thì mua.
“Vậy lại gói thêm hai cái nữa, không đúng, lại gói bốn cái đi, lấy hai cái cho hắn.”
Công tử chỉ chỉ gã sai vặt nhà mình.
“Được rồi!”
Lê Tường tỏ ra vô cùng vui mừng lại gói thêm bốn cái, nàng tách bốn cái bánh bao này ra gói vào hai phiến lá khác nhau, sáu cái bánh bao thu mười hai đồng bối, khai trương cực kì thuận lợi!
Ước gì lại tới thêm vài khách hàng hào phóng như vậy, chắc chắn nàng sẽ vui muốn chết, thật tốt thật tốt, tiếp tục bán đi.
“Bán bánh bao đây! Bánh bao lớn với lớp vỏ mỏng và phần nhân thịt cực kỳ tươi ngon đây! Công thức chế biến chỉ có một không có hai, nếm một chút cũng có lời đây!”