Chương 20
Thẩm thị thấy vẻ mặt của Ôn phụ hơi lạ, không nhịn được truy hỏi: "Phu quân quen hả?"
Ôn phụ không chỉ gật đầu mà còn nói: "Bà cũng quen đấy."
Ông ấy nhìn Thẩm thị, trịnh trọng nói: "Ôn gia với Thái gia vẫn nên ít qua lại với nhau thì tốt hơn."
Thẩm thị không hiểu gì cả: "Tại sao?"
Bà ấy còn muốn đi xem mặt Thái gia công tử, chuyện hôn sự của Ôn Tứ không thể kéo dài thêm nữa.
Ôn phụ thở dài giải thích: "Bà có còn nhớ lúc Tiên Đế còn tại vị, Thái gia phong quang cực kỳ không?"
Thẩm thị kinh hãi: "Ý ông là..."
Ôn phụ gật đầu: "Cái vị mà bà gặp hôm nay cùng một tộc với Thái gia đó đấy, đương kim thánh thượng anh minh hiền đức, giỏi việc dùng người, ngài không so đo chuyện quá khứ với một số thần tử nào đó, nhưng ai có thể đảm bảo tương lai vẫn vậy? Ôn gia của chúng ta vẫn nên làm thuần thần (/), không cần dây vào những chuyện xấu xa đó."
(⁄) thuần thần (2E): thần tử trung tâm với quân chủ.
Thẩm thị gật đầu: "Ta hiểu rồi."
Lúc Tiên Đế còn tại vị, Thái gia là phe cánh đắc lực của Cửu Vương Gia. Trong khi đó, tuy đương kim thánh thượng là đích xuất của Trung Cung, nhưng đã nhiều năm không nhận được sủng ái và cho gặp.
Thái gia năm đó ỷ vào thế lực của Cửu Vương Gia nhiều lần âm thầm quấy nhiễu.
Bây giờ thánh thượng có thể không so đo hiềm khích trước đây, lần nữa bổ nhiệm dòng bên của Thái gia, lòng dạ không phải rộng rãi bình thường.
Sau khi Thẩm thị âm thầm cảm thán xong, chuyện hôn sự của Ôn Diệp lại lần nữa nảy lên trong lòng, bà ấy không khỏi có chút bực bội: "Chỉ sợ vị Thái phu nhân này cũng rõ ràng dòng chính của phu gia sẽ ảnh hưởng đến hôn sự của nhi tử nhà mình, cho nên mới đặt tâm tư lên thứ nữ trong phủ các thế gia."
Ôn phụ nghe xong liền nói: "Bà ta nhìn trúng Diệp Nhi à?"
Thẩm thị gật đầu: "Coi là vậy."
Ôn phụ lập tức lắc đầu nói: "Đổi sang nhà khác, Thái gia không được."
Thẩm thị thở dài: "Ta biết, chỉ là cứ như vậy, lại phải tìm một lần nữa, thật ra Uyển Nhi có đề cử Thành biểu đệ trong nhà cửu cửu của nàng."
Ôn phụ cũng nghĩ không ra biện pháp tốt nào cho hôn sự của đứa thứ nữ này, nghĩ một lát rồi nói: "Nếu thật sự không được thì cứ chọn một người từ trong đám tân khoa sĩ tử vậy."
Dù sao cũng không thể chờ mãi không gả, thời gian càng dài, người ngoài sẽ nghĩ thế nào về Ôn gia.
Kỳ thi mùa xuân vừa kết thúc chưa được bao lâu, việc chọn ra một tân khoa Tiến Sĩ cũng không phải là chuyện khó.
Sau một hồi suy nghĩ, Thẩm thị cảm thấy biện pháp này cũng được, bèn nói: "Vậy ông nhớ quan sát kỹ chút, nếu có người nào không tồi thì nhớ nói cho ta biết."...
Sau buổi thưởng hoa yến của Vĩnh Thành Bá phủ, Thẩm thị lại đi dự tiệc ở hai phủ đệ nữa, chẳng qua hai lần này không dẫn Ôn Diệp theo. Bản thân Ôn Diệp chẳng có cảm giác gì, vẫn ăn ăn uống uống như thường.
Thời gian thấm thoát đã đến cuối tháng năm. Hai ngày trước, Ôn nhị thúc ở quê nhà Tô Châu phái người đưa đến mười mấy xe dưa và trái cây tươi ngon, ngọt thanh và mọng nước hơn trái cây được trồng ở Ôn gia Thịnh Kinh và thôn trang ngoại thành nhiều.
Mấy năm trở lại đây, Ôn nhị thúc rảnh rỗi không có việc gì làm, bắt đầu hứng thú với việc nhà nông, thực phẩm rau dưa đưa tới càng ngày càng chất lượng.
Hoành Vu viện được chia cho hai trái dưa hấu vừa to vừa tròn, một giỏ nho tím, cùng với một sọt chứa hạch đào, quả mận và một chút sơn trà.
Ôn phụ không chỉ gật đầu mà còn nói: "Bà cũng quen đấy."
Ông ấy nhìn Thẩm thị, trịnh trọng nói: "Ôn gia với Thái gia vẫn nên ít qua lại với nhau thì tốt hơn."
Thẩm thị không hiểu gì cả: "Tại sao?"
Bà ấy còn muốn đi xem mặt Thái gia công tử, chuyện hôn sự của Ôn Tứ không thể kéo dài thêm nữa.
Ôn phụ thở dài giải thích: "Bà có còn nhớ lúc Tiên Đế còn tại vị, Thái gia phong quang cực kỳ không?"
Thẩm thị kinh hãi: "Ý ông là..."
Ôn phụ gật đầu: "Cái vị mà bà gặp hôm nay cùng một tộc với Thái gia đó đấy, đương kim thánh thượng anh minh hiền đức, giỏi việc dùng người, ngài không so đo chuyện quá khứ với một số thần tử nào đó, nhưng ai có thể đảm bảo tương lai vẫn vậy? Ôn gia của chúng ta vẫn nên làm thuần thần (/), không cần dây vào những chuyện xấu xa đó."
(⁄) thuần thần (2E): thần tử trung tâm với quân chủ.
Thẩm thị gật đầu: "Ta hiểu rồi."
Lúc Tiên Đế còn tại vị, Thái gia là phe cánh đắc lực của Cửu Vương Gia. Trong khi đó, tuy đương kim thánh thượng là đích xuất của Trung Cung, nhưng đã nhiều năm không nhận được sủng ái và cho gặp.
Thái gia năm đó ỷ vào thế lực của Cửu Vương Gia nhiều lần âm thầm quấy nhiễu.
Bây giờ thánh thượng có thể không so đo hiềm khích trước đây, lần nữa bổ nhiệm dòng bên của Thái gia, lòng dạ không phải rộng rãi bình thường.
Sau khi Thẩm thị âm thầm cảm thán xong, chuyện hôn sự của Ôn Diệp lại lần nữa nảy lên trong lòng, bà ấy không khỏi có chút bực bội: "Chỉ sợ vị Thái phu nhân này cũng rõ ràng dòng chính của phu gia sẽ ảnh hưởng đến hôn sự của nhi tử nhà mình, cho nên mới đặt tâm tư lên thứ nữ trong phủ các thế gia."
Ôn phụ nghe xong liền nói: "Bà ta nhìn trúng Diệp Nhi à?"
Thẩm thị gật đầu: "Coi là vậy."
Ôn phụ lập tức lắc đầu nói: "Đổi sang nhà khác, Thái gia không được."
Thẩm thị thở dài: "Ta biết, chỉ là cứ như vậy, lại phải tìm một lần nữa, thật ra Uyển Nhi có đề cử Thành biểu đệ trong nhà cửu cửu của nàng."
Ôn phụ cũng nghĩ không ra biện pháp tốt nào cho hôn sự của đứa thứ nữ này, nghĩ một lát rồi nói: "Nếu thật sự không được thì cứ chọn một người từ trong đám tân khoa sĩ tử vậy."
Dù sao cũng không thể chờ mãi không gả, thời gian càng dài, người ngoài sẽ nghĩ thế nào về Ôn gia.
Kỳ thi mùa xuân vừa kết thúc chưa được bao lâu, việc chọn ra một tân khoa Tiến Sĩ cũng không phải là chuyện khó.
Sau một hồi suy nghĩ, Thẩm thị cảm thấy biện pháp này cũng được, bèn nói: "Vậy ông nhớ quan sát kỹ chút, nếu có người nào không tồi thì nhớ nói cho ta biết."...
Sau buổi thưởng hoa yến của Vĩnh Thành Bá phủ, Thẩm thị lại đi dự tiệc ở hai phủ đệ nữa, chẳng qua hai lần này không dẫn Ôn Diệp theo. Bản thân Ôn Diệp chẳng có cảm giác gì, vẫn ăn ăn uống uống như thường.
Thời gian thấm thoát đã đến cuối tháng năm. Hai ngày trước, Ôn nhị thúc ở quê nhà Tô Châu phái người đưa đến mười mấy xe dưa và trái cây tươi ngon, ngọt thanh và mọng nước hơn trái cây được trồng ở Ôn gia Thịnh Kinh và thôn trang ngoại thành nhiều.
Mấy năm trở lại đây, Ôn nhị thúc rảnh rỗi không có việc gì làm, bắt đầu hứng thú với việc nhà nông, thực phẩm rau dưa đưa tới càng ngày càng chất lượng.
Hoành Vu viện được chia cho hai trái dưa hấu vừa to vừa tròn, một giỏ nho tím, cùng với một sọt chứa hạch đào, quả mận và một chút sơn trà.