Chương 196
Tuy trên bàn tiệc hôm nay có một món nóng là canh gà, nhưng mấy con gà này lại cần dùng cho món lạnh.
Rau trộn thịt gà xé cũng mang ý nghĩa tốt lành. Theo lẽ thường, những món ăn trong tiệc vui, nhiều ít đều sẽ mang theo thông điệp tốt lành.
Đầu tiên nàng lọc tất cả thịt ức gà, sau đó dùng d.a.o tỉ mỉ đập dập một lần, tiếp theo mới dùng tay xé mỏng. Xong xuôi mới bỏ thịt gà vào cùng với sợi cà rốt và sợi mộc nhĩ ngâm nở, thêm gia vị, tỏi bằm nhuyễn, nước tương sau đó xối dấm, lại đảo qua chút sa tế nàng tự làm. Cứ như vậy, một chậu rau trộn thịt gà xé đã thành công.
Chờ khi nguội hơn một chút là có thể lên bàn tiệc rồi.
“Biểu muội, sủi cảo đã gói xong rồi!”
Lê Tường quay đầu lại nhìn, những miếng sủi cảo tròn tròn mập mạp với lớp vỏ màu vàng cam. Nàng ấy đã làm đúng theo những gì nàng dặn dò, mỗi lồng hấp chỉ bỏ vào mười sáu cái.
“Món này chưa cần làm vội, lát nữa cho lên hấp cũng được, rất nhanh sẽ chín. Biểu tỷ, ngươi giúp ta lột vỏ những quả cam kia, sau đó vắt kiệt nước ra. Chỉ cần dùng vải sạch bao chúng lại rồi dùng sức nắn là được, đầy một chậu nước cam là đủ.”
“Được! Ta hiểu rồi!”
Tuy Quan Thúy Nhi không rõ biểu muội muốn làm món ăn gì, nhưng nàng ấy đã được thưởng thức tay nghề của biểu muội, tóm lại biểu muội bảo nàng ấy làm gì, nàng ấy sẽ làm cái đó.
Nàng ấy và một tiểu trù nương trong phòng bếp mang theo một đống cam ra lột vỏ, tiếp theo mới rửa sạch sẽ tay, sau đó bắt đầu cùng nhau vắt nước cam ra chậu.
Mất bao nhiêu công sức mới ép ra được nửa chậu, vừa vắt xong nước cam, Lê Tường đã đổ những phiến củ sen được chần xong xuôi vào đó.
Quan Thúy Nhi: “……”
Nước cam ngâm lát củ sen ư, rốt cuộc là món đồ ăn gì vậy??
Nàng ấy hơi há mồm, nhưng vẫn không hỏi. Lúc này biểu muội đang cực kỳ bận rộn, đợi làm xong đồ ăn rồi sẽ biết thôi.
“Biểu tỷ, mang miếng thịt đã ướp xong qua đây cho ta.”
“Đây!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/chuong-196.html.]
À, nàng ấy đã biết rồi! Biểu muội đang muốn chiên thịt lợn hấp! Hôm qua biểu muội vừa chiên một chút ở nhà, thơm tới mức nàng ấy nằm mơ cũng thấy thèm, chảy nước miếng ra đầy gối đầu.
Lê Tường nhìn đôi mắt lóe sáng kia của biểu tỷ, nàng đã biết nàng ấy đang suy nghĩ cái gì, chắc chắn là thèm thịt hấp rồi. Bất ngờ ghê, hoá ra biểu tỷ cũng có thuộc tính thèm ăn.
“Không cần để lửa lớn, lửa vừa là được.”
Đám đệ tử phụ trách nhóm lửa rất nghe lời, rút hai cây củi khô ra ngoài, chỉ nghe từng tiếng thanh âm “tí tách” của củi đốt vang lên, mùi thịt nồng đậm cũng từ từ truyền ra bên ngoài.
Những phụ bếp lúc trước vẫn còn bất bình, hiện giờ tất cả đều khâm phục Lê Tường rồi.
Nhìn nha đầu kia làm từng món ăn, hấp chiên xào, toàn là những món bọn họ chưa từng nhìn thấy bao giờ, nhưng chỉ ngửi một chút cũng cảm thấy thơm không nhịn nổi, bởi vậy, muốn không phục cũng không được.
Có hai người còn muốn thừa dịp đi hỗ trợ để học trộm công thức, kết quả công đoạn điều chế gia vị cũng chưa nhìn kỹ, người ta đã làm xong rồi. Động tác quá nhanh, đôi mắt cũng theo không kịp.
“……”
Nha đầu này biết bọn họ đang cố ý học trộm sao?
Kỳ thực Lê Tường đâu có biết, nàng chỉ cảm thấy đồ ăn tới thời gian rồi, nàng phải nhanh chóng xử lý xong bốn món đồ ăn lạnh.
Trời dần dần tối, người trong nhà đã bắt đầu mời khách khứa ngồi vào bàn, từng ly ngọn đèn dầu liên tiếp sáng lên, đặc biệt là sau bếp, có những ngọn đèn này, khung cảnh chẳng khác nào lúc chạng vạng.
Đúng lúc ấy, Thanh Chi đi tới.
“Tương nha đầu, chuẩn bị thế nào rồi? Bên trên có thể mang đồ ăn lên rồi.”
“Không thành vấn đề, mang đồ ăn lên đi.”
Lê Tường và biểu tỷ chiên một chỗ thịt hấp, sau đó nhanh nhẹn bày lên đ ĩa, món rau trộn thịt gà xé cũng được bày lên đ ĩa.
Rau trộn thịt gà xé cũng mang ý nghĩa tốt lành. Theo lẽ thường, những món ăn trong tiệc vui, nhiều ít đều sẽ mang theo thông điệp tốt lành.
Đầu tiên nàng lọc tất cả thịt ức gà, sau đó dùng d.a.o tỉ mỉ đập dập một lần, tiếp theo mới dùng tay xé mỏng. Xong xuôi mới bỏ thịt gà vào cùng với sợi cà rốt và sợi mộc nhĩ ngâm nở, thêm gia vị, tỏi bằm nhuyễn, nước tương sau đó xối dấm, lại đảo qua chút sa tế nàng tự làm. Cứ như vậy, một chậu rau trộn thịt gà xé đã thành công.
Chờ khi nguội hơn một chút là có thể lên bàn tiệc rồi.
“Biểu muội, sủi cảo đã gói xong rồi!”
Lê Tường quay đầu lại nhìn, những miếng sủi cảo tròn tròn mập mạp với lớp vỏ màu vàng cam. Nàng ấy đã làm đúng theo những gì nàng dặn dò, mỗi lồng hấp chỉ bỏ vào mười sáu cái.
“Món này chưa cần làm vội, lát nữa cho lên hấp cũng được, rất nhanh sẽ chín. Biểu tỷ, ngươi giúp ta lột vỏ những quả cam kia, sau đó vắt kiệt nước ra. Chỉ cần dùng vải sạch bao chúng lại rồi dùng sức nắn là được, đầy một chậu nước cam là đủ.”
“Được! Ta hiểu rồi!”
Tuy Quan Thúy Nhi không rõ biểu muội muốn làm món ăn gì, nhưng nàng ấy đã được thưởng thức tay nghề của biểu muội, tóm lại biểu muội bảo nàng ấy làm gì, nàng ấy sẽ làm cái đó.
Nàng ấy và một tiểu trù nương trong phòng bếp mang theo một đống cam ra lột vỏ, tiếp theo mới rửa sạch sẽ tay, sau đó bắt đầu cùng nhau vắt nước cam ra chậu.
Mất bao nhiêu công sức mới ép ra được nửa chậu, vừa vắt xong nước cam, Lê Tường đã đổ những phiến củ sen được chần xong xuôi vào đó.
Quan Thúy Nhi: “……”
Nước cam ngâm lát củ sen ư, rốt cuộc là món đồ ăn gì vậy??
Nàng ấy hơi há mồm, nhưng vẫn không hỏi. Lúc này biểu muội đang cực kỳ bận rộn, đợi làm xong đồ ăn rồi sẽ biết thôi.
“Biểu tỷ, mang miếng thịt đã ướp xong qua đây cho ta.”
“Đây!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/chuong-196.html.]
À, nàng ấy đã biết rồi! Biểu muội đang muốn chiên thịt lợn hấp! Hôm qua biểu muội vừa chiên một chút ở nhà, thơm tới mức nàng ấy nằm mơ cũng thấy thèm, chảy nước miếng ra đầy gối đầu.
Lê Tường nhìn đôi mắt lóe sáng kia của biểu tỷ, nàng đã biết nàng ấy đang suy nghĩ cái gì, chắc chắn là thèm thịt hấp rồi. Bất ngờ ghê, hoá ra biểu tỷ cũng có thuộc tính thèm ăn.
“Không cần để lửa lớn, lửa vừa là được.”
Đám đệ tử phụ trách nhóm lửa rất nghe lời, rút hai cây củi khô ra ngoài, chỉ nghe từng tiếng thanh âm “tí tách” của củi đốt vang lên, mùi thịt nồng đậm cũng từ từ truyền ra bên ngoài.
Những phụ bếp lúc trước vẫn còn bất bình, hiện giờ tất cả đều khâm phục Lê Tường rồi.
Nhìn nha đầu kia làm từng món ăn, hấp chiên xào, toàn là những món bọn họ chưa từng nhìn thấy bao giờ, nhưng chỉ ngửi một chút cũng cảm thấy thơm không nhịn nổi, bởi vậy, muốn không phục cũng không được.
Có hai người còn muốn thừa dịp đi hỗ trợ để học trộm công thức, kết quả công đoạn điều chế gia vị cũng chưa nhìn kỹ, người ta đã làm xong rồi. Động tác quá nhanh, đôi mắt cũng theo không kịp.
“……”
Nha đầu này biết bọn họ đang cố ý học trộm sao?
Kỳ thực Lê Tường đâu có biết, nàng chỉ cảm thấy đồ ăn tới thời gian rồi, nàng phải nhanh chóng xử lý xong bốn món đồ ăn lạnh.
Trời dần dần tối, người trong nhà đã bắt đầu mời khách khứa ngồi vào bàn, từng ly ngọn đèn dầu liên tiếp sáng lên, đặc biệt là sau bếp, có những ngọn đèn này, khung cảnh chẳng khác nào lúc chạng vạng.
Đúng lúc ấy, Thanh Chi đi tới.
“Tương nha đầu, chuẩn bị thế nào rồi? Bên trên có thể mang đồ ăn lên rồi.”
“Không thành vấn đề, mang đồ ăn lên đi.”
Lê Tường và biểu tỷ chiên một chỗ thịt hấp, sau đó nhanh nhẹn bày lên đ ĩa, món rau trộn thịt gà xé cũng được bày lên đ ĩa.