Mình có bán source code, ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @bebungbudev metruyenhay.net
Mục lục
Tùy chỉnh
Thông Tin
Đầu trang

Chương 189

"Là phụ thân!" Từ Ngọc Tuyên sốt ruột, nói chuyện cũng không rõ ràng: "Để Tuyên Nhi uống nước-"

Từ Ngọc Tuyên khoa tay múa chân nói: "Rất cay!"

Ôn Diệp: "..."

Sao cay mà vẫn còn giọng nói?

Phối hợp với vẻ mặt ngây thơ của cậu bé, Ôn Diệp không thể nhịn cười, còn nói tiếp: "Sau đó con liền te lên người cha?”

Nghe được từ "tè" này, Từ Ngọc Tuyên đột nhiên xấu hổ, đại khái ít nhiều cũng biết đó không phải là từ hay ho gì.

Bàn tay nhỏ bé của nhóc khẽ giật giật, nói: "Là vẽ tranh-"

Nói xong lại bổ sung một câu: "Ma ma nói thết"

Nhóc con không chút lưu tình bán đứng Kỷ ma ma.

Ôn Diệp buồn cười nhìn Kỷ ma ma: "Kỷ ma ma, ngươi nghe thấy chưa? Sau này ít cưng chiều nó lại, trẻ con đều vô tâm vô phế, đến lúc đó thứ tổn thương sẽ là trái tim của ngươi đấy."

Kỷ ma ma: "..."

Nhị phu nhân thật sự rất giỏi giết chết lòng người.

Không biết tại sao, Từ Ngọc Tuyên đột nhiên đi qua kéo tay Kỷ ma ma, nhu thuận cười: "Ma ma?"

Kỷ ma ma lúc này lộ ra nụ cười hòa ái, thân thiết hỏi: "Tiểu công tử muốn làm gì?"

Tiểu hài nhi hay quên, thời gian này Kỷ ma ma ở bên nhóc là nhiều nhất, tất nhiên sẽ nguyện ý dính bà ấy nhiều hơn.

Từ Ngọc Tuyên ngẩng đầu: "Muốn ma ma, cùng nhau chơi-"

Kỷ ma ma đột nhiên sáng mắt lên nói: "Được, ma ma đi chơi cùng tiểu công tử."

Từ Ngọc Tuyên hơi nghiêng đầu, lại nói: "Ta muốn chơi trò gà con bắt diều hâu!”

Kỷ ma ma cẩn thận sửa lại: "Tiểu công tử, là diều hâu bắt gà con mới đúng."

Từ Ngọc Tuyên gật đầu: "Là gà con bắt diều hâu à?”

Kỷ ma ma: "..."

Ôn Diệp ở bên cạnh nhịn cười muốn nội thương.

Ngay tại sân chơi, Kỷ ma ma tìm mấy nha hoàn mười hai tuổi làm gà con, bà ấy là gà mái già bảo vệ gà con.

Từ Ngọc Tuyên là diêu hâu nhỏ.

Ôn Diệp ngồi trên xích đu dưới hành lang, gió nhẹ thổi bay làn tóc, từ từ thưởng thức trà ngon, nhìn Từ Ngọc Tuyên trổ tài bắt gà con.

Cuộc sống như thế này nhàn nhã biết bao.

*

Bên kia, Từ Nguyệt Gia vừa cưỡi ngựa đến Kinh Triệu Doãn Phủ nha. Vương Thăng chờ đã lâu, Từ Nguyệt Gia vừa vào sảnh đã nói: "Lý lịch phạm nhân."

Tình tiết vụ án liên quan đến quan viên cao hơn mình nửa cấp, bởi vậy Vương Thăng nói chuyện vừa cẩn thận lại thận trọng.

Hứa Mục Chi, Uyển Thành nhân sĩ, ba năm thi rớt cử tử Cảnh Nguyên, cưới thê tử tên Đặng thị, cũng là người Uyển Thành, trong nhà buôn bán tơ lụa, Đặng thị là con gái duy nhất trong nhà, mấy năm nay đều là Đặng gia giúp đỡ Hứa Mục Chi thi cử.

Đại Tấn mặc dù không chèn ép thương nhân như tiền triều, hậu duệ thương nhân cũng có thể đọc sách thi cử, nhưng địa vị thương nhân cũng không phải một sớm một chiều là có thể hoàn toàn thay đổi, muốn thay đổi môn đình ngoại trừ đốc thúc con cháu trong nhà chăm chú đọc sách, còn có một cách chính là gả con gái cho một ít tú tài rất có thiên phú học tập, tuổi còn trẻ đã trung học phổ thông nhưng nhà nghèo nên không thể thi lên nữa.

"Năm ngoái sau khi Hứa Mục Chi thi rớt, vẫn không rời khỏi Thịnh Kinh, nói là vì chuyên tâm đọc sách đợi ngày sau thi lại, nhưng hạ quan điều tra rõ hắn hai năm nay thường xuyên tham gia tổ chức thi hội cùng các bạn cùng trường, quen biết chút ít đệ tử quan lại."

Vương Thăng nói đến đây, nghỉ ngơi một hơi, lại tiếp tục: "Hứa Mục Chi thi rớt nhưng vẫn ở Thịnh Kinh ba tháng, dựa vào của hồi môn của Đặng thị mua một viện hai tâng ở Thịnh Kinh, ta bảo người ta hỏi thăm qua láng giềng, đều nói Hứa Mục Chi đối với thê tử rất tốt, mỗi lần từ thư viện trở vê đêu mua điểm tâm cho Đặng thị."

"Hôm qua Hứa Mục Chi mua điểm tâm về như thường lệ, kết quả Đặng thị ăn điểm tâm không tới nửa canh giờ, bụng đã bắt đầu quặn đau."

Vương Thăng nhớ tới thai nhi phải phá bỏ kia, dâng lên một sự thở dài nói: "Là nhũ ma của Đặng thị nhận thấy không đúng, dứt khoát kêu gia đinh trông coi Hứa Mục Chi, sau đó lại phái nha hoàn đến phủ nha báo quan."

"Hạ quan phái Liêu bộ đầu đi qua, quả nhiên ở thư phòng của Hứa Mục Chi tìm được thuốc lưu thông máu bầm, hắn ta cũng thừa nhận mình bị quỷ ám, nhưng vẫn nói mình chưa kịp hạ dược, sự tình trở nên kỳ quặc ở chỗ này, hạ quan sai người kiểm tra đồ Đặng thị ăn ngày đó, cũng không phát hiện trong đó có thuốc Hứa Mục Chi chuẩn bị."

Từ Nguyệt Gia hỏi: "Đã tra qua đồ ăn Hứa Mục Chi từng ăn chưa?"