Chương 15: Vào Thành Phố 1
Ăn xong bữa sáng, Từ Trạch Minh dẫn theo Đường Tiêu Tiêu và Hà Tiểu Thiến đi tới chỗ đón xe bò.
Khi bọn họ vừa đến thì xe bò còn chưa đến.
"Trong thành phố có một cửa hàng bách hóa, trong cửa hàng có một quầy chuyên đổi ngoại tệ, các cô có cần thì cũng có thể đi nhìn xem thu Từ Trạch Minh nói.
"Ừ, cảm ơn anh, thanh niên trí thức Từ." Đường Tiêu Tiêu nói một tiếng cảm ơn.
"Cố gắng hết sức giữ khoảng cách với Tào Huy và Vương Nhị Hi Từ Trạch Minh suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn nói một tiếng với các cô.
Hai cô gái liếc nhìn nhau, sau đó gật đầu.
Hiện tại là ngày mùa, người ngồi xe bò không nhiều lắm, nhưng vẫn có vài vị thím lục tục đến đây.
"Thanh niên trí thức Từ, hôm nay cậu trở về à?" Một vị thím lên tiếng chào Từ Trạch Minh.
"Thím Ngô, cháu muốn về sớm một chút." Sau đó Từ Trạch Minh quay đầu giới thiệu với hai người: "Đây là vợ của thôn trưởng, các cô gọi thím Ngô là được."
"Chào thím Ngô ạt"
"Ai ui, đây là hai thanh niên trí thức nữ mới tới đúng không, nhìn dáng vẻ thật xinh xắn." Thím Ngô cười chào hỏi với hai người.
"Xem quần áo này, điều kiện trong nhà cũng không tồi nhỉ, nghĩ như thế nào mà lại đến xã của chúng tôi thế?" Có một vị thím cười nói.
"Thím, cháu đến đây để báo ơn ạ." Đường Tiêu Tiêu mỉm cười.
"Thím Lý, đồng chí Tống Cảnh Chi trong thôn là ân nhân cứu mạng của thanh niên trí thức Đường." Từ Trạch Minh giải thích thay cho Đường Tiêu Tiêu.
"Thanh niên trí thức Đường của chúng ta là một đứa bé ngoan biết tri ân báo đáp, con bé cố ý đến trong thôn để tìm Cảnh Chi nhà chúng tôi đấy, tôi nói cho các người biết nhé..." Thím Ngô bắt đầu làm nhiệm vụ tuyên truyền tin tức này ra.
Đường Tiêu Tiêu nhìn về phía Từ Trạch Minh, anh ấy lại xoay về phía cô mà gật đầu.
Đường Tiêu Tiêu hiểu được ý của anh ấy ngay, có một số việc được truyền từ trong miệng người khác ngược lại so với tự mình nói sẽ tốt hơn.
Vậy thì cô cũng không thèm nói thêm nữa, để cho thím Ngô nói xong, Từ Trạch Minh và Hà Tiểu Thiến cũng ngẫu nhiên ở bên cạnh nói thêm vào.
Họ cùng nhau truyền ra câu chuyện Đường Tiêu Tiêu đến thôn Ngọc Hồ tìm Tống Cảnh Chi để báo ơn sinh động như thật, các vị thím mỗi người khen một câu làm cô vô cùng ngượng ngùng.
Xe bò cũng nhanh chóng tới rồi, thôn Ngọc Hồ cách trong thành phố cũng gần, chỉ mất tâm nửa giờ là đến.
"Cửa hàng bách hóa và xã cung ứng đều cùng một hướng, nếu trong tay các cô có phiếu thịt thì có thể đến nơi bán thịt để mua chút thịt hay thịt khô, có thể bảo quản trong một thời gian dài." Trước khi Từ Trạch Minh đến nhà ga xe lửa thì dặn dò các cô.
"Xe bò thì vào lúc mười giờ rưỡi có một chuyến, các vị thím này phải đi vê nấu cơm trưa, buổi chiều một giờ rưỡi từ thôn đi ra một chuyến, ba giờ rưỡi sẽ trở về."
"Thanh niên trí thức Từ, cảm ơn anh, trên đường trở về chú ý an toàn."
Sau khi tạm biệt Từ Trạch Minh xong thì hai người đi về phía cửa hàng bách hóa.
"Tiêu Tiêu, tôi muốn trở về vào buổi chiều, cô thì sao?" Hà Tiểu Thiến muốn ăn cơm trưa tại tiệm cơm quốc doanh.
"Tôi phải về vào buổi sáng, tôi muốn đến nơi bán thịt mua chút giò lợn để hầm canh giò tặng cho Tống Cảnh Chi." Thật ra là cô muốn tách nhau ra với Hà Tiểu Thiến để hành động, để lấy một ít đồ từ không gian ra.
"Vậy hai chúng ta tách ra hành động đi, vừa rồi tôi nhìn thấy bên kia có rạp chiếu phim, tôi muốn đi xem, giữa trưa lại đi đến tiệm cơm quốc doanh ăn cơm, buổi chiều mua thêm chút đồ vật này nọ."
"Vậy được, cô nhớ chú ý an toàn.”
"Khi tôi vê sẽ mang cho cô chút món ngon, khi nãy tôi nhìn thấy có người trộm bán đường hồ lo nữa đấy.
"Trong mắt của cô chỉ có ăn chơi." Đường Tiêu Tiêu nở nụ cười.
Hai cô gái chào tạm biệt nhau, Đường Tiêu Tiêu đi đến xã cung ứng trước, khi nay cô nhìn thấy Thím Ngô và thím Lý cùng nhau đi vào xã cung ứng.
Cô cần thiết mua vài thứ ở trước mặt hai vị thím này để chứng minh cô không thiếu tiên, cũng không thiếu đồ vật này nọ, nếu không sau này cô không tiện lấy đồ từ trong không gian ra.
"Xin chào, tôi muốn mua một cái phích nước nóng, một cái đèn pin lắp sẵn pin, một khối xà phòng, hai hộp diêm, một hộp kem bảo vệ da, hai trắm năm mươi gram kẹo sữa hiệu Thỏ Trắng, hai tram năm mươi gram kẹo hoa quả, nửa ký bánh óc chó, nửa ký bánh trứng gà, còn có nửa ký muối, một bình nước tương, lấy bao nhiêu đây trước đi."
Khi bọn họ vừa đến thì xe bò còn chưa đến.
"Trong thành phố có một cửa hàng bách hóa, trong cửa hàng có một quầy chuyên đổi ngoại tệ, các cô có cần thì cũng có thể đi nhìn xem thu Từ Trạch Minh nói.
"Ừ, cảm ơn anh, thanh niên trí thức Từ." Đường Tiêu Tiêu nói một tiếng cảm ơn.
"Cố gắng hết sức giữ khoảng cách với Tào Huy và Vương Nhị Hi Từ Trạch Minh suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn nói một tiếng với các cô.
Hai cô gái liếc nhìn nhau, sau đó gật đầu.
Hiện tại là ngày mùa, người ngồi xe bò không nhiều lắm, nhưng vẫn có vài vị thím lục tục đến đây.
"Thanh niên trí thức Từ, hôm nay cậu trở về à?" Một vị thím lên tiếng chào Từ Trạch Minh.
"Thím Ngô, cháu muốn về sớm một chút." Sau đó Từ Trạch Minh quay đầu giới thiệu với hai người: "Đây là vợ của thôn trưởng, các cô gọi thím Ngô là được."
"Chào thím Ngô ạt"
"Ai ui, đây là hai thanh niên trí thức nữ mới tới đúng không, nhìn dáng vẻ thật xinh xắn." Thím Ngô cười chào hỏi với hai người.
"Xem quần áo này, điều kiện trong nhà cũng không tồi nhỉ, nghĩ như thế nào mà lại đến xã của chúng tôi thế?" Có một vị thím cười nói.
"Thím, cháu đến đây để báo ơn ạ." Đường Tiêu Tiêu mỉm cười.
"Thím Lý, đồng chí Tống Cảnh Chi trong thôn là ân nhân cứu mạng của thanh niên trí thức Đường." Từ Trạch Minh giải thích thay cho Đường Tiêu Tiêu.
"Thanh niên trí thức Đường của chúng ta là một đứa bé ngoan biết tri ân báo đáp, con bé cố ý đến trong thôn để tìm Cảnh Chi nhà chúng tôi đấy, tôi nói cho các người biết nhé..." Thím Ngô bắt đầu làm nhiệm vụ tuyên truyền tin tức này ra.
Đường Tiêu Tiêu nhìn về phía Từ Trạch Minh, anh ấy lại xoay về phía cô mà gật đầu.
Đường Tiêu Tiêu hiểu được ý của anh ấy ngay, có một số việc được truyền từ trong miệng người khác ngược lại so với tự mình nói sẽ tốt hơn.
Vậy thì cô cũng không thèm nói thêm nữa, để cho thím Ngô nói xong, Từ Trạch Minh và Hà Tiểu Thiến cũng ngẫu nhiên ở bên cạnh nói thêm vào.
Họ cùng nhau truyền ra câu chuyện Đường Tiêu Tiêu đến thôn Ngọc Hồ tìm Tống Cảnh Chi để báo ơn sinh động như thật, các vị thím mỗi người khen một câu làm cô vô cùng ngượng ngùng.
Xe bò cũng nhanh chóng tới rồi, thôn Ngọc Hồ cách trong thành phố cũng gần, chỉ mất tâm nửa giờ là đến.
"Cửa hàng bách hóa và xã cung ứng đều cùng một hướng, nếu trong tay các cô có phiếu thịt thì có thể đến nơi bán thịt để mua chút thịt hay thịt khô, có thể bảo quản trong một thời gian dài." Trước khi Từ Trạch Minh đến nhà ga xe lửa thì dặn dò các cô.
"Xe bò thì vào lúc mười giờ rưỡi có một chuyến, các vị thím này phải đi vê nấu cơm trưa, buổi chiều một giờ rưỡi từ thôn đi ra một chuyến, ba giờ rưỡi sẽ trở về."
"Thanh niên trí thức Từ, cảm ơn anh, trên đường trở về chú ý an toàn."
Sau khi tạm biệt Từ Trạch Minh xong thì hai người đi về phía cửa hàng bách hóa.
"Tiêu Tiêu, tôi muốn trở về vào buổi chiều, cô thì sao?" Hà Tiểu Thiến muốn ăn cơm trưa tại tiệm cơm quốc doanh.
"Tôi phải về vào buổi sáng, tôi muốn đến nơi bán thịt mua chút giò lợn để hầm canh giò tặng cho Tống Cảnh Chi." Thật ra là cô muốn tách nhau ra với Hà Tiểu Thiến để hành động, để lấy một ít đồ từ không gian ra.
"Vậy hai chúng ta tách ra hành động đi, vừa rồi tôi nhìn thấy bên kia có rạp chiếu phim, tôi muốn đi xem, giữa trưa lại đi đến tiệm cơm quốc doanh ăn cơm, buổi chiều mua thêm chút đồ vật này nọ."
"Vậy được, cô nhớ chú ý an toàn.”
"Khi tôi vê sẽ mang cho cô chút món ngon, khi nãy tôi nhìn thấy có người trộm bán đường hồ lo nữa đấy.
"Trong mắt của cô chỉ có ăn chơi." Đường Tiêu Tiêu nở nụ cười.
Hai cô gái chào tạm biệt nhau, Đường Tiêu Tiêu đi đến xã cung ứng trước, khi nay cô nhìn thấy Thím Ngô và thím Lý cùng nhau đi vào xã cung ứng.
Cô cần thiết mua vài thứ ở trước mặt hai vị thím này để chứng minh cô không thiếu tiên, cũng không thiếu đồ vật này nọ, nếu không sau này cô không tiện lấy đồ từ trong không gian ra.
"Xin chào, tôi muốn mua một cái phích nước nóng, một cái đèn pin lắp sẵn pin, một khối xà phòng, hai hộp diêm, một hộp kem bảo vệ da, hai trắm năm mươi gram kẹo sữa hiệu Thỏ Trắng, hai tram năm mươi gram kẹo hoa quả, nửa ký bánh óc chó, nửa ký bánh trứng gà, còn có nửa ký muối, một bình nước tương, lấy bao nhiêu đây trước đi."